(Kính dâng Hòa thượng Bổn sư thượng Thiện hạ Nhơn – Viện chủ Tổ đình Thiên Đức, Bình Định) Con đã sống những đêm dài sanh tử Kiếp đam mê bao ảo vọng cuộc đời Mang bụi trần rong ruổi đến muôn nơi Ôm vô minh cùng đi trong cuộc lữ Bả danh lợi còn hơn loài quỉ dữ Dỗ dành con vào bóng tối âm u Khi hay mình đi như một kẻ mù Tâm hốt hoảng nơi biển khơi tuyệt vọng… Thầy đã đến và dìu con vượt sóng Dắt ra khỏi bãi ngũ dục đầm lầy Như người cha thương con trẻ thơ ngây Bỏ nhà đi không biết quay về lại… Và thế rồi mái tóc xanh oan trái Con nguyện xin thế phát từ hôm nay Vứt sau lưng bao lời gọi đắm say Để bước lên hàng Như lai sứ giả Dẫu đời tu nhiều gian truân vất vả Con vẫn cam và hỉ xả vượt qua Vui trang kinh – chân lí đức Phật đà Quyết xé tan màn vô minh vây phủ Chốn Tổ đình, chí vô sanh ấp ủ Cùng anh em vui đạo vị hòa đồng Giữa tục trần con gắng giữ Tâm không Đi thẳng đường mà Thầy đã vạch sẵn Tuy có lúc con vẫn còn lo lắng Bởi đạo tâm chưa kiên cố vững vàng Và khi ấy, Thầy là bến an toàn Cho thuyền con trú qua cơn gió bão… Rồi con đến chốn thị thành huyên náo Xa Tổ đình bao kỉ niệm mến yêu Những đêm dài sống với nỗi cô liêu Quyết không khóc nhưng lệ tràn đôi má… Nhớ đến Thầy những ngày dài vất vả Như chim mẹ mớm mồi nuôi đàn con Không luyến tiếc đến thân thể hao mòn Dành hết cho con miếng ngon quả ngọt Con vẫn biết thân này như bóng bọt Đừng chấp đắm để rồi nhiều khổ đau Nhưng con người thời trẻ chóng qua mau Thầy tuổi hạc cuộc đời không hẹn trước… Giờ quì đây con lặng thầm ao ước Được trở về Tổ đình sống bên Thầy Với huynh đệ lớn nhỏ cùng sum vầy Tận hưởng miền Tịnh độ chốn nhân gian Để được nghe những lời dạy bảo ban Học oai nghi và tròn đầy tế hạnh Cách hành xử và tu tâm dưỡng tánh Làm hành trang bước lên bờ giải thoát Con xin hứa không bao giờ biếng nhác Học và tu – luôn tinh tấn vươn lên Lời Thầy dạy, con mãi mãi không quên Với lý tưởng và tình thương cao cả Nguyện độ sanh dù sóng to bể cả Noi gương Thầy con quyết thảy vượt qua Nuôi bồ-đề tâm, chiến thắng quân ma Cho Đạo vàng nhuần thấm đời đau khổ… |